Nhớ Bến Nhà Rồng - Năm ấy!

Trân trọng giới thiệu thơ mới sáng tác của Nguyễn Đức Hải.

Vẫn dòng sông quê hương,

Vẫn dòng sông yêu thương,

Bến Nhà Rồng… năm ấy… Lưu luyến, tiễn Người đi.

Sài Gòn nhớ! lắng đọng hồn dân tộc...

Lục bình trôi… Vương vấn bóng hình ai?

Khắc khoải, đợi mong…

Vang tiếng còi, tàu nhổ neo rời bến……

Mà sao, sóng vỗ bâng khuâng.

Nghĩa nước, tình nhà…

Nhớ thương vời vợi...

Khát vọng, ngày về…

Hẹn gặp lại, Sài Gòn ơi!

 

Người ra đi… tìm đường cứu nước.

Giải phóng muôn dân, nô lệ, lầm than.

Bôn ba khắp nẻo nhân gian… mặc tuyết rơi, bão tố!

Bốn bể, năm châu… chân lý ở đâu?...

Người ra đi… tìm đường cứu nước,

Hiến trọn tuổi thanh xuân, cho độc lập tự do!

Bản Tuyên ngôn, như ngọn đuốc đêm đông.

Luận cương Lê Nin - vầng dương toả sáng…

Đồng bào ơi, Hạnh phúc là đây!

Quyết đứng lên, diệt Phát xít sài lang!

Đoàn kết, kề vai, dựng xây đời mới!

Vang vọng… Hồn thiêng - Hai tiếng Việt Nam !

“Đường cách mệnh”, nước non liền một giải…

Thống nhất non sông, quyết xây dựng cơ đồ!

 

Hồ Chí Minh - Người là niềm tin tất thắng!

Cả cuộc đời vì nước vì dân!

Đấu tranh cho tự do, công bằng, bác ái…

Quyết xây dựng non sông, to đẹp, đàng hoàng!

Hồ Chí Minh - Người là hiện thân cho Chân lý - Hoà bình!

Người là hiện thân cho Tổ quốc Việt Nam!

a12cc9be27c0909ec9d1-1750375166.jpg

Tác giả bài thơ cùng bạn bên Nhà Rông

 

 

                           TP.HCM, 17.03.2025