Một giọt mực có thể làm vẩn đục một cốc nước, nhưng không thể làm bẩn được cả một đại dương

Trong một thế giới đầy những bài học ẩn mình, có một chàng trai trẻ tên là An. An luôn tự hỏi về ý nghĩa của cuộc sống và con đường để đi đến thành công.

Một giọt mực có thể làm vẩn đục một cốc nước, nhưng không thể làm bẩn được cả một đại dương

Trong một thế giới đầy những bài học ẩn mình, có một chàng trai trẻ tên là An. An luôn tự hỏi về ý nghĩa của cuộc sống và con đường để đi đến thành công.

Một buổi sáng nọ, An bắt đầu hành trình của mình. Anh chứng kiến một cặp vợ chồng đang cãi nhau. Người vợ khó hiểu vì sao chồng mình lại đi ngủ ở công ty, sau khi bà đã đặt ra quy định cứng rắn rằng hễ về muộn là sẽ khóa cửa. An thấy quy định đó quá khắt khe, không hề có tình người.

d31911e9ec3764693d26-1755575520.jpg

Ảnh minh hoạ 

Nhưng sau khi được một người bà lão hiền minh kể lại câu chuyện về cánh cửa mở, An mới hiểu rằng sự ép buộc chỉ tạo ra sự chống đối. Một quy tắc chỉ thực sự có hiệu quả khi nó xuất phát từ tình yêu thương và lợi ích của chính người thực hiện.

Tiếp tục đi, An dừng chân bên một trang trại. Anh thấy một chú gà con đang nài nỉ gà mẹ nghỉ ngơi, ngừng đẻ trứng. Gà mẹ chỉ nhẹ nhàng giải thích rằng giá trị của mình nằm ở những quả trứng nó đẻ ra. Nếu ngừng đẻ, nó sẽ bị đào thải. An chợt ngộ ra: Trong cuộc sống, bạn tồn tại bởi vì bạn tạo ra giá trị. Giá trị của ngày hôm qua không thể thay thế cho nỗ lực của ngày hôm nay.

An đi qua một khu rừng tre. Anh thấy những cây tre mảnh mai, nhỏ bé, tưởng chừng như không có sức sống. Nhưng người dẫn đường nói với An rằng, những năm tháng đầu tiên đó, cây tre không hề yếu đuối, mà đang âm thầm cắm rễ thật sâu vào lòng đất. Đợi đến khi rễ đủ vững chãi, chúng sẽ vươn lên mạnh mẽ. An hiểu rằng, những khó khăn và sự cố gắng không có kết quả ngay lập tức không phải là vô ích. Tất cả chỉ là giai đoạn để "cắm rễ", chuẩn bị cho một sự vươn mình phi thường trong tương lai.

Khi đến một ngôi làng, An chứng kiến một người chồng chuẩn bị tức giận đánh con. Anh định can ngăn, nhưng khi nghe được lý do người vợ kể lại, anh lại thấy thông cảm. Anh hiểu rằng, rất dễ dàng để giữ bình tĩnh và đưa ra lời khuyên khi đứng ở ngoài cuộc, nhưng khi là người trong cuộc, mọi chuyện lại khác. Đừng vội phán xét ai đó khi chưa hiểu rõ hoàn cảnh của họ.

Hành trình của An tiếp tục đưa anh đến một ngã ba đường. Có một vị hòa thượng hỏi anh: "Nếu tiến lên là chết, lùi lại cũng chết, con sẽ làm gì?" An chợt nhớ lại câu trả lời của tiểu hòa thượng: "Con sẽ đi sang đường bên cạnh." An nhận ra rằng, trong cuộc sống, khi rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, đừng chỉ nhìn vào những gì đang có. Hãy thay đổi góc nhìn, tìm kiếm một con đường thứ ba.

Và cuối cùng, khi đứng trước biển cả bao la, An đã hiểu trọn vẹn tất cả những bài học. Anh lấy một lọ mực, nhỏ một giọt vào cốc nước, cốc nước lập tức đục ngầu. Rồi anh lại nhỏ một giọt mực khác xuống biển, biển vẫn xanh, vẫn trong. An nhận ra rằng, sự bao dung và độ lượng chính là yếu tố quyết định. Một tâm hồn hẹp hòi sẽ dễ dàng bị tổn thương bởi những điều nhỏ nhặt, nhưng một tấm lòng rộng lớn sẽ có thể dung chứa và vượt qua mọi điều xấu xa.

An quay trở về, lòng ngập tràn những bài học quý giá. Anh hiểu rằng, để có một cuộc sống mỉm cười, một người phải biết đặt mình vào vị trí của người khác, không ngừng cố gắng, dám đổi mới tư duy, và đặc biệt là phải có một trái tim bao la, độ lượng.