Nhưng bạn có biết, giữ oán hận trong lòng cũng giống như uống thuốc độc rồi mong người khác chết? Nỗi đau của tuổi trẻ thường bắt đầu từ những tổn thương, và nếu không được chữa lành, nó sẽ trở thành gánh nặng vô hình.
Tha thứ cho người khác là quà tặng bình an cho chính mình (Ảnh minh hoạ)
Người trẻ hôm nay sống trong một thế giới đầy cạnh tranh, kỳ vọng và những tổn thương vô hình. Một lời phản bội, một tình yêu dang dở, một người bạn chơi xấu, hay một thất bại mà ta cho là “do người khác gây ra” có thể trở thành cái cớ để ta hận và không quên.
Ta nghĩ rằng: "Mình phải nhớ. Phải trả. Phải chứng minh." Nhưng chính lúc đó, bạn đang tự trói mình trong sợi dây của nghiệp lực.
Trong đạo lý nhân quả, tâm oán hận là năng lượng nặng nề nhất. Nó hút về nhiều điều tiêu cực: bất an, stress, mất ngủ, công việc trục trặc, nhân duyên rối ren...Ngược lại, khi một người biết tha thứ, họ như mở cửa cho ánh sáng bước vào. Tha thứ không phải là bỏ qua cho người kia, mà là giải thoát cho chính mình.
Bạn càng giữ hận, bạn càng buộc nghiệp. Bạn càng tha thứ, bạn càng cắt nghiệp. Người ta làm sai là gieo nhân xấu cho họ, bạn ôm hận là tự gieo quả xấu cho mình.
Bạn đã bao giờ tự hỏi: Bạn oán trách cha mẹ vì không hiểu mình? Ghét một người vì họ từng bỏ rơi bạn? Hay giận một người bạn phản bội? Hãy tự hỏi: "Mình có đang giữ mãi vết thương ấy để làm gì?" Nếu để chứng minh bản thân, bạn đang lấy hận thù làm động lực sống, đó là con đường cạn kiệt năng lượng. Nếu để không bị tổn thương lặp lại, bạn đang sống với quá khứ, không phải hiện tại.
Tha thứ không yếu đuối, tha thứ là trí tuệ. Bạn không cần phải nói ra lời tha thứ. Chỉ cần trong tâm không còn oán hận, đó đã là một bước chuyển nghiệp lớn. Tha thứ là một hành động mạnh mẽ của người hiểu đạo lý và là món quà bạn tự tặng cho trái tim mình.
Để làm được điều đó, hãy:
(1) Nhìn sâu: Có khi chính mình cũng từng làm tổn thương người khác mà không hay biết.
(2) Quán chiếu: Người làm sai cũng là nạn nhân của nghiệp lực và hoàn cảnh của họ.
(3) Buông bỏ: Tha thứ không phải vì họ xứng đáng, mà vì bạn xứng đáng được bình an.
Đời không thiếu người làm bạn tổn thương. Nhưng đừng vì một vài người sai mà giam mình trong bóng tối cả đời. Hãy sống như ánh mặt trời chiếu sáng cả những nơi từng bị bóng tối phủ kín. Khi bạn tha thứ, bạn không chỉ đang tốt hơn hôm qua mà còn đang gieo nhân lành cho ngày mai.