Câu thơ phẳng lặng nhớ thương!
Thời gian, hoa nở vô thường khói mây
Nhớ màu hương nhỏ bên cây
Thả vào đôi mắt mỏng dày không gian
Nổi chìm ai đó hân hoan
Nhớ chăng một khúc đã đan sợi lòng
Dù là dài ngắn bên song
Dạ vui buồn ấy gói lòng bàn tay
Thời gian phẳng lặng như ngày
Nhớ chăng ấm lạnh đêm nay ta - mình
Vẽ màu uống nét nhân sinh
Nổi sôi, trầm mặc cái tình riêng riêng
Dấu in chiều cỏ sông nghiêng
Thuở xa xôi gửi cánh chim chớp trời
Ấm lòng vỗ sóng sông trôi
Lời quê in dáng lở bồi thầm vương
Thời gian hoa nở vô thường
Nhớ trong đôi mắt nhịn nhường bến sâu.