Ban đầu, sự giúp đỡ của Quyết luôn được đón nhận với lòng biết ơn chân thành. Nhưng rồi, dòng suối đó dần trở thành con đường chung mà ai cũng quen bước qua. Lần thứ hai, thứ ba, việc anh giúp đỡ không còn là ân huệ mà trở thành điều hiển nhiên. Những lời "nhờ vả" dần chuyển thành những lời "yêu cầu", và rồi là sự mặc định. "Chắc chắn Quyết sẽ giúp thôi, anh ấy luôn thế mà".

Sự tử tế của Quyết dần biến anh thành một "thùng rác cảm xúc" khổng lồ. Mọi người đổ lên vai anh những phiền muộn, những khó khăn của họ, bắt anh gánh vác thay họ mà không mảy may quan tâm đến cảm xúc của anh.
Quyết bắt đầu cảm thấy kiệt sức, lòng tốt của anh bị vắt kiệt. Anh muốn từ chối, nhưng lại sợ hãi bị coi là kẻ xấu. Cứ thế, Quyết trở nên mệt mỏi, oán trách, và đau khổ ngay trong chính sự tử tế của mình.
Đỉnh điểm là một lần, Quyết đã phải hủy bỏ kế hoạch quan trọng của bản thân để giúp một người bạn giải quyết vấn đề cá nhân. Khi mọi việc xong xuôi, Quyết nhận ra anh đã bỏ lỡ một cơ hội lớn, trong khi người bạn kia thậm chí không có một lời cảm ơn.
Đêm đó, Quyết ngồi một mình, nhìn lại hành trình của chính mình. Anh nhận ra rằng, sự tử tế của anh đã bị người khác lợi dụng, biến thành một cái bẫy vô hình để tự làm khổ bản thân.
Anh hiểu rằng, lòng tốt cần được bảo vệ bằng trí tuệ. Từ đó, Quyết bắt đầu học cách nói "không". Anh biết đặt ra những giới hạn, chỉ giúp đỡ những người thật sự cần và biết trân trọng.
Ban đầu, một vài người bạn cũ giận dỗi, một vài người đồng nghiệp trách móc. Quyết chấp nhận điều đó, bởi anh hiểu, anh không cần phải làm hài lòng tất cả mọi người. Anh chỉ cần sống tử tế với chính mình trước.
Một thời gian sau, cuộc sống của Quyết đã thay đổi hoàn toàn. Một số người đã rời đi khi không còn lợi dụng được anh, nhưng những người bạn chân thành vẫn ở lại.
Họ trân trọng con người thật của Quyết, tôn trọng sự lựa chọn và thời gian của anh. Anh không còn cảm giác bị kiệt sức hay oán trách, thay vào đó, anh cảm thấy bình yên và hạnh phúc. Anh vẫn là một người tử tế, nhưng tử tế một cách có chủ đích, có giới hạn.
Câu chuyện của Quyết đã cho chúng ta một bài học sâu sắc
(1) Tử tế không phải là nghĩa vụ. Khi bạn giúp đỡ một lần, người ta biết ơn. Hai lần, họ bắt đầu quen. Đến lần thứ ba, họ coi đó là nghĩa vụ của bạn, và khi bạn ngừng lại, bạn bỗng trở thành kẻ xấu.
(2) Bảo vệ sự tử tế của mình. Sự tử tế không được đặt trong giới hạn sẽ biến bạn thành "cái thùng rác cảm xúc", nơi ai cũng có thể trút bỏ phiền muộn, bắt bạn gánh vác thay họ.
(3) Sống tử tế cần đi cùng trí tuệ. Đó là biết cho đi đúng chỗ, giúp người xứng đáng, và quan trọng nhất vẫn biết yêu thương, bảo vệ chính mình.
Bởi lẽ, nếu bạn không biết bảo vệ sự tử tế của mình, nó sẽ bị người khác biến thành cái bẫy để bạn tự làm khổ bản thân. Và đó cũng là lý do Bản đồ Cuộc Đời ra đời để nhắc mỗi người rằng: sống tử tế cần đi cùng trí tuệ, biết đâu là điểm dừng, đâu là con đường để tử tế trở thành giá trị, chứ không biến thành gánh nặng. Khi bạn dám từ chối, bạn sẽ tìm thấy sự bình yên thực sự và những mối quan hệ xứng đáng.