Việt Tiến ru về tuổi thơ im lặng
Mảnh đất bạc màu dầu dãi gió sương
Nơi cha mẹ một đời nắng lửa
Một đời người gồng gánh nuôi anh
Anh lớn lên bằng sức vóc cánh đồng
Cơn gió lạnh thổi buốt thời thơ dại
Anh như dòng sông quặn mình ngày gió trái
Khát một chân trời nắng mới trong xanh
Về đi em Việt Tiến quê anh
Nơi có lũy tre làng xao xác gió
Nơi lưu dấu tháng ngày khốn khó
Giọt mồ hôi trắng xóa áo nâu sồng
Về đi em nơi nắng cháy mưa dầm
Chia sẻ cùng anh vui buồn xứ Nghệ
Ấu thơ nặng bước chân trần nứt nẻ
Những anh hùng từ đó sinh ra
Em có về xóm nhỏ với anh không
Mảnh đất hiền lành chim khôn về đậu
Nơi ẩn chứa ánh nhìn thân thương nhân hậu
Nặng ân tình đất mẹ lắng sâu.
(TẬP THƠ HƯƠNG XA)
Nguyễn Đăng Độ
Link nội dung: https://www.nongthonvaphattrien.vn/em-co-ve-viet-tien-voi-anh-khong-a5619.html